XtGem Forum catalog
CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 

 Ác ma tổng tài, anh hổn đản


phan 22

 Ꮺ Chương 124

 Huống gì lời nói của Tư Đồ Viêm làm cho cô cảm động nhưvậy cô lại càng không

 nhẫn tâm , tuy rằng cô cũng nghe được ít nhiều cuộc đối thoại giữa anh và Hách

 Sa Sa , lúc ấy định đem nước vào lại nghe Hách Sa Sa hỏi anh có phải vì cô mà

 mới không bỏ qua cho Cố Thiếu Kiệt?

 Lâm Khả Tâm vốn định vào ngăn lại , nói với Hách Sa Sa là do Hách Sa Sa suy

 nghĩquá nhiều nhưng nghe đến Tư Đồ Viêm liền quyết liệt phủ định , nói thật

 câu 「không phải 」 của anh làm cô ngây người , cô không biết nên đối mặt thế

 nào với anh , cũng không biết nên đối mặt như thế nào với đáp án mình nghe

 được , càng không biết nhưthế nào đối mặt với sự phiền lòng và xấu hổ.

 Nhưng còn không chấp nhận được sự đau khổ đó , chợt nghe Tư Đồ Viêm lại nói

 「 bây giờ Khả Tâm đã bên cạnh anh , anh còn so đo cái gì 」 thì sự đau khổ liền

 được chữa khỏi ..

 Tư Đồ Viêm , anh . . . . . .nghĩthật vậy sao?

 Lâm Khả Tâm vỗ vỗ ngực của mình , thậm chí bây giờ cô vẫn cảm thụ được sự

 rung động kia , cô rất hiểu anh , anh không phải loại người thích ra vẻ ân ái ,

 ngược lại anh còn sẽ phủ nhận , thậm chí ngẫm lại , có lẽ vì thói quen này nên

 anh mới phủ nhận là vì cô mới ép Cố Ca Ca làm vậy đi?

 Bất quá cũng vì thế , Lâm Khả Tâm khẳng định 10 phần câu nói kia sẽ không là

 giả , chính là sau khi anh phát hiện ra cô núp đằng sau thì không có nói ra đáp án

 Nhưng nếu sự thật là vậy , cớ gì lúc nãy anh chán ghét khi nhìn thấy cô? Nghĩvậy

 , Lâm Khả Tâm không khỏi cảm giác cánh tay có chút đau , lúc nãy anh đẩy cô

 quá mạnh , tuy không ngã xuống nhưng lại đụng phải cạnh bàn , nhưng đối với

 cô mà nói , đau đớn bên ngoàinày chẳng thể so sánh với nỗi đau bên trong khi

 anh chán ghét nhìn cô nhưvậy.

 Vì sao anh luôn thay đổi? Làm cho người ta rốt cuộc không biết anh nghĩgì? Cuối

 cùng với anh , anh xem cô là gì?

 Theo bản năng , Lâm Khả Tâm quay đầu nhìn về phía Tư Đồ Viêm.

 Đây là lần đầu tiên cô có thể nhìn anh lúc anh ngủ , vẻ mặt này rất an nhàn ,

 không hề lạnh lùng nhưmọi khi , Lâm Khả Tâm bị anh hấp dẫn , liền lẳng lặng

 nhìn anh một đường về nhà.

 Trở lại nhà , Đại Vĩgiúp Lâm Khả Tâm mang Tư Đồ Viêm đến phòng ngủ , sau đó

 liền rời đi.

 Thấy bộ dáng ngủ say nhưchết của anh , Lâm Khả Tâm định vươn tay giải khai

 cúc áo , sau đó mang theo chúc thẹn thùng cô đưa tay kéo khoá quần anh xuống ,

 đúng lúc này , Tư Đồ Viêm đột nhiên lấy tay trụ tay cô lại , anh mở to mắt , doạ cô

 nhảy dựng .

 "Cô đang làm gì?"

 "Em thấy anh uống say , định giúp anh cởi quần áo , nếu không anh sẽ ngủ mà

 không thoải mái." Giả vờ nói giúp anh cởi đồ nhưng mặt của Lâm Khả Tâm đã

 nóng lên .

 Tư Đồ Viêm bỏ tay Lâm Khả Tâm ra , sau đó dùng ngữ khí chán ghét nói: " Tôi

 nói cô đừng đụng vào người tôi."

 Chết tiệt , rốt cuộc Lâm Khả Tâm nhịn không được nữa: " Cuối cùng thì em làm

 sai cái gì? Tại sao anh đối xử với em nhưvậy?"

 Vấn đề này từ lúc trên xe cô đã muốn hỏi , mặc kệ là cô làm sai gì thì ít nhất anh

 cũng phải cho cô biết chứ? Chẳng lẽ chết rồi mà cũng không hiểu?

 Mà Tư Đồ Viêm chỉ là khinh thường nhếch miệng " Làm cái gì? Cô còn hỏi tôi

 làm cái gì? Đừng nói vừa rồi đối nghịch với tôi cũng không phải là cô làm? có thể

 nào cô muốn nói cho tôi biết cô có khuất mắt?"

 Hiểu anh giận vì cô giúp Cố Thiếu Kiệt , nên cô cũng không phát cáu , cũng đúng ,

 rõ ràng anh mới là chồng cô , nhưng chính cô lại giúp Cố Ca Ca đối nghịch với

 anh , đổi lại là người khác cũng sẽ tức giận.

 "Thực xin lỗi." Lâm Khả Tâm cúi đầu , ngoan ngoãn giải thích nói: " Thật ra em

 cũng không muốn đối nghịch với anh , nhưng là Cố Ca Ca không thể uống , mà

 anh ấy là bạn nhiều năm của em , cho nên em. . . . . ."

 "Bạn? Tôi nghĩlà tình nhân mới đúng đi?" Tư Đồ Viêm đánh gảy lời nói của Lâm

 Khả Tâm , anh châm chọc nói.

 Rốt cuộc chịu không nổi sự hoài nghi của anh , Lâm Khả Tâm phản bác nói: " Tư

 Đồ Viêm , em đã nói cùng anh , em không còn thích Cố Ca Ca nữa , người hiện tại

 bây giờ em yêu là anh , nói đi , Cố Ca Ca bây giờ đã đính hôn với Sa Sa rồi , em

 thế nào cũng sẽ không mơtưởng đến chồng của kế muội mình , mong anh đừng

 làm nhục nhân cách của em."

 Nghe vậy , Tư Đồ Viêm khởi động thân mình: " A? Người nhưcô còn cần tôi phải

 sỉ nhục nhân cách sao?"

 "Anh nói vậy là ýtứ gì?" Lâm Khả Tâm khơi mào một bên lông mi hỏi.

 " Lâm Khả Tâm , nếu nhưcô thật sự không mơ ước đến Cố Thiếu Kiệt , nhưvậy

 tại sao thân thủ giả tạo giúp anh ta tránh một kiếp? Cô có biết , nếu cô không giúp

 , có lẽ tôi sẽ làm anh ta dễ chịu hơn nhưng cô cưnhiên chọn lựa cách vì anh đối

 nghịch cùng tôi? Cho nên Cố Thiếu Kiệt có nhiều đau khổ cũng là do cô ban tặng

 thôi , còn nữa nhớ kỹ anh ta là vị hôn phu của kế muội cô , Hách Sa Sa chưa nói

 gì cô liền định lên giúp Cố Thiếu Kiệt rồi? Này không phải giọng khách át giọng

 chủ sao?"

 Nghe Tư Đồ Viêm nói vậy , Lâm Khả Tâm không khỏi trầm mặc , quả thật lúc

 trước chỉ lo giúp đỡ , hoàn toàn không nghĩnhững điều này , hiện tại ngẫm lại

 đúng là cô đã từng làm nhưTư Đồ Viêm nói

 Ꮺ Chương 125

 Thấy Lâm Khả Tâm không nói gì , Tư Đồ Viêm lại tiếp tục châm chọc " Không nói

 gì nữa sao? Xem ra , cô cam chịu a. . . . . . Quả nhiên tôi đoán không sai là cô day

 dưa tình với Cố Thiếu Kiệt , làm ơn , dùng đầu óc nghĩlại xem , người có điều

 kiện nhưCố Thiếu Kiệt sao lại coi trọng cô? Mà cô chẳng những không có biết

 lượng sức , ngược lại còn không biết xấu hổ đi câu dẫn người ta trong tiệc đính

 hôn , thật sự là cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga , Lâm Khả Tâm , cô cũng không nhìn

 xem chính mình là đức hạnh gì?"

 "Nói đủ chưa?" Lời nói của Tư Đồ Viêm làm cho Lâm Khả Tâm giận đến phát

 run

 Nhưng anh vẫn bộ dạng lạnh nhạt: " Đủ? Cô làm nhiều chuyện đê tiện vậy , tôi

 thế nào mà nói đủ?"

 Chết tiệt, Lâm Khả Tâm nhịn không được cả người run rẩy." Tư Đồ Viêm , anh có

 thể không tin rằng em yêu anh nhưng anh không thể vu tội em câu dẫn Cố Ca

 Ca."

 "Vu tội?" Tư Đồ Viêm khinh thường nở nụ cười: " Cô làm nhiều chuyện không

 biết xấu hổ , chẳng lẽ còn ngại ngùng thừa nhận? Thật sự làđánh chết cũng

 không chịu sửa ha. Tôi phải bái phục cô thật đó."

 " Tư Đồ Viêm , anh hỗn đản." Bất chấp hậu quả gì , Lâm Khả Tâm nói ra một câu

 , mà nụ cười trên mặt Tư Đồ Viêm liền biến mất.

 "tốt lắm , tốt lắm. . . . . ." Tư Đồ Viêm một bên đứng dậy một bên vỗ vỗ tay đi đến

 trước mặt Lâm Khả Tâm.

 "Thật không nghĩtới Lâm Khả Tâm lại có lá gan lớn vậy , chẳng lẽ vì hôm nay cô

 giúp Cố Thiếu Kiệt nên liền xem anh ta là chỗ dựa? Tôi nói cho biết , đừng nằm

 mơ" Nói xong , Tư Đồ Viêm liền đem Lâm Khả Tâm bổ nhào lên giường .

 " Tư Đồ Viêm , anh làm cái gì?Buông"

 "Tôi chỉ muốn cho cô xem , rốt cuộc Cố Thiếu Kiệt có thể giúp cô không? Ví dụ

 nhưhiện tại" Vừa dứt lời , Tư Đồ Viêm hung hăng cắm một ngụm lên vai Lâm

 Khả Tâm.

 .."Đau quá , Tư Đồ Viêm , anh điên rồi" Lâm Khả Tâm đau đến nước mắt liền

 nhanh chảy ra

 "Cô mắng tôi điên? Nói cho cô biết tôi có thể điên cuồng hơn thế này nữa." Nói

 xong , anh liền túm lấy tay Lâm Khả Tâm , sau đó dùng phương thức tàn bạo cởi

 bỏ đồ trên người cô .

 Lâm Khả Tâm muốn đẩy anh ra nhưng tay đã bị đặt phía sau , căn bản không thể

 phản kháng , chỉ có thể cầu xin anh: " Không cần , hôm nay là kì nguy hiểm"

 Nhưng Tư Đồ Viêm nhưkhông nghe lời cô nói , nhanh chóng cởi bỏ hết quần áo

 trên người cô , sau đó anh cúi thân , thỉ thủ nói " Cô không phải nói yêu tôi sao?

 Vậy sinh cho tôi đứa con để chứng minh tình yêu của cô đi."

 "Không , đứa nhỏ phải là được sinh ra trong tình yêu , nhưng anh không yêu em

 ,anh hiện tại chỉ là giận cá chém thớt , nhưvậy đứa nhỏ sinh ra sẽ không hạnh

 phúc , cho dù anh hận em thì đứa nhỏ cũng là vô tội." Lâm Khả Tâm nhớ rõ , anh

 rất thích có con nên cô tưởng anh sẽ vì vậy mà tha cho cô , nào ngờ tiếp nhận lại

 cô chỉ thêm tuyệt vọng thôi .

 "Kia thế nào? Có phải không may mắn có dòng máu sự thấp hèn của cô sao?" Nói

 xong , anh thậm chí không để cô có thời gian phản ứng , liền mạnh mẽ tiến nhập

 vào trong cơthể của cô , anh điên cuồng mà đoạt lấy .

 Biết tất cả đều không thể ngăn lại , Lâm Khả Tâm không phản kháng mà chỉ lựa

 chọn chấp nhận.

 Lúc Tư Đồ Viêm phóng xuất ra toàn bộ tình cảm , anh thoả mãn nằm ngủ , Lâm

 Khả Tâm lặng yên đứng dậy ,đi vào phòng tắm tẩy rửa chất lỏng hỗn hợp trên

 người, sau đó mới ra giường nằm ngủ.

 Là ai nói , yêu một người sẽ trở nên nhỏ bé trong toàn thế giới? Mà người nhỏ bé

 nhưcô chỉ có thể chờ mong đêm nay qua đi , rồi mọi thứ sẽ khôi phục lại bình

 thường.

 Đáng tiếc Lâm Khả Tâm còn không biết cái gì gọi là 「bình thường 」, bất quá là

 cô chọn biểu tình cam chịu , ngay tại lúc cô nhắm mắt , đang dần tiến vào giấc

 ngủ , Tư Đồ Viêm một bên nỉ non nhất thời đánh lui tất cả ủ rũcủa Lâm Khả

 Tâm .

 " Sa Sa. . . . . ."

 Sa Sa? Hách Sa Sa? Lâm Khả Tâm không thể tin vào những gì mình nghe , cô

 thậm chí cảm thấy mình đã nghe lầm nhưng câu tiếp theo liền phủ định sự nghi

 ngờ của cô

 "Không cần gả cho Cố Thiếu Kiệt . . . . . .Không cần. . . . . ." (ha, thì ra là vậy.!!!!!!

 Thúi cho chị Tâm!

 Kia trong nháy mắt , cả người Lâm Khả Tâm trở nên cứng ngắc ... Không cần gả

 cho Cố Thiếu Kiệt. . . . . .Người Tư Đồ Viêm nói không phải Hách Sa Sa thì sẽ lài

 ai nữa?

 Lâm Khả Tâm chậm rãi quay đầu nhìn Tư Đồ Viêm nằm cạnh , chỉ thấy anh cau

 mày , nhìn thoạt rất đau khổ , giống nhưanh uống rượu điên cuồng lúc nãy .

 Lâm Khả Tâm cảm thấy mình hiểu được cái gì đó nhưng cũng không phải quá rõ

 , Tư Đồ Viêm thích Hách Sa Sa? Không có khả năng , anh chỉ là vừa quen biết

 Hách Sa Sa? Bất quá cũng không hẵng , dù sao Sa Sa rất hay cùng Hách Thúc

 Thúc ra ngoài tham gia tiệc , có lẽ anh đã từng gặp qua Hách Sa Sa thì sao .

 Tuy rằng nhiều suy nghĩhiện lên trong đầu cô , nhưng căn bản cô cũng không có

 lòng dạ mà lo lắng , bây giờ chỉ có một điều tràn ngập trong đầu cô chính là ——

 Tư Đồ Viêm thích Hách Sa Sa.

 Ꮺ Chương 126

 Lâm Khả Tâm chỉ biết là Cố Ca Ca thích Sa Sa , không nghĩtới ngay cả Tư Đồ

 Viêm cũng thích Hách Sa Sa , vì cái gì cô thích ai cũng chỉ là một kết quả như

 vậy?

 Nhìn một hồi lâu , nước mắt cũng theo hốc mắt tràn ra . . . . . .chỉ cần nghĩTư Đồ

 Viêm anh thích Hách Sa Sa , lòng cô thật đau , đau nhưmuốn liệt phế .

 Ở trong yên lặng tự khóc thầm , khóc thật lâu thật lâu. . . . . . .

 Buổi sáng hôm sau , lúc Tư Đồ Viêm tỉnh lại đã không thấy Lâm Khả Tâm ở bên

 cạnh.

 Nhưng anh cũng không có để ý, anh mặc quần áo vào đi ra phòng khách , quả

 nhiên liền thấy cô ôm Tiểu Bối , ngơngác ngồi trên sofa.

 "Như thế nào thức dậy sớm vậy?" Tư Đồ Viêm một bên cúi đầu chỉnh cà-vạt ,

 một bên thuận miệng hỏi.

 Mà Lâm Khả Tâm vẫn không nhúc nhích nhìn phía trước , mặt không chút biểu

 tình.

 "Em có vấn đề muốn hỏi anh"

 "Vấn đề?"

 Ýthức được ngữ khí không đúng của Lâm Khả Tâm , Tư Đồ Viêm ngẩng đầu ,

 nhìn về phía cô , vẻ mặt bình thường ôn hoà , hoạt bát thì giờ phút này trầm

 trọng không thể hơn.

 Tuy rằng không biết Lâm Khả Tâm muốn hỏi gì nhưng anh cũng đoán được sẽ là

 vấn đề không thoải mái , vì thế anh cự tuyệt nói: " Hôm nay tôi có việc bận , có gì

 để tôi về nói sau."

 Nói xong , anh định rời đi nhưng Lâm Khả Tâm liền gọi anh lại: " Chờ một chút"

 Tư Đồ Viêm vẫn là không quay đầu , dùng mõm không kiên nhẫn nói: " Tôi đã

 nói có chuyện gì đợi tôi về nói sau."

 Chính là Lâm Khả Tâm không muốn lại bị lừa nữa , cô buông Tiểu Bối sau đó

 đứng dậy chạy đến trước mặt anh , chặn đường lại.

 Thấy cảnh này , Tư Đồ Viêm nhíu mày: " Lâm Khả Tâm, cô điếc hay là choáng

 váng? Sáng sớm không có gây sự với tôi không vui sao?"

 "Em chỉ có 1 vấn đề." Vì khóc hơn nửa buổi tối , nên nhìn cô có chút tiều tuỵ , vì

 vậy Tư Đồ Viêm không có rời đi mà chỉ đứng tại chỗ , trầm mặc chờ cô hỏi.

 Lâm Khả Tâm hít sâu một hơi , rồi hỏi: " Người anh yêu có phải Hách Sa Sa?"

 Một giây trước , biểu tình của Tư Đồ Viêm là không kiên nhẫn , thì một giây sau ,

 vẻ mặt biến thành khiếp sợ , đúng vậy , Lâm Khả Tâm đã đoán đúng , anh quả

 thật thích Hách Sa Sa.

 Cô thế nào lại biết chuyện này? Cái này trừ bỏ anh , sẽ không có ai biết mới đúng

 . . . . . .Chẳng lẽ vì tối hôm qua uống say nên nói sảng?

 Tuy rằng trong lòng có lắm khiếp sợ nhưng anh bình phục tâm tình , ra vẻ không

 sao cả nói: " Thực buồn cười , Lâm Khả Tâm , tôi không hiểu cô nói gì."

 Mặc dù ngữ khí rất bình tĩnh nhưng nhìn biểu tình của anh Lâm Khả Tâm đoán

 không sai , mà kia đã cho cô đáp án: " Anh không phủ nhận."

 Mang theo mất mác , Lâm Khả Tâm nhẹ giọng nói lại làm cho Tư Đồ Viêm thêm

 bất an.

 "Tuỳ cô nghĩsao cũng được , tôi muốn đi làm , đừng cản đường."

 Tư Đồ Viêm lấy tay đẩy Lâm Khả Tâm ra , sau đó tiếp tục bước đi nhưng anh vừa

 đi được 2 bước trên lưng liền có một lực ôm lấy là —— Lâm Khả Tâm ôm anh từ

 đằng sau .

 "Vấn đề tôi đã trả lời xong rồi , cô lại làm gì đây?" Khẩu khí của Tư Đồ Viêm thập

 phần không tốt nhưng anh cũng không tiếp tục bước đi

 "Em còn một vấn đề cuối cùng nữa , hỏi xong , em sẽ không còn quấy rầy anh."

 Lâm Khả Tâm gắt gao ôm anh từ phía sau , cứ nhưcô sợ buông ra anh sẽ rời cô

 đi mãi mãi.

 "Nói."

 Ngữ khí của Tư Đồ Viêm lạnh nhưbăng làm cho Lâm Khả Tâm thất vọng đau

 khổ nhưng cô vẫn cố gắng lấy hi vọng cuối cùng: " Viêm , có bao giờ anh thích em

 dù chỉ là một chút không?"

 Không gian trầm mặc , xấu hổ bao trùm lên căn nhà , cả thế giới nhưcũng yên

 lặng theo , thậm chí Lâm Khả Tâm có thể nghe cả hơi thở của anh .

 Qua một lút sau , Tư Đồ Viêm mở miệng: " Nhàm chán."

 Nói xong , Tư Đồ Viêm đẩy tay Lâm Khả Tâm ra , sau đó không quay đầu lại liền

 ra cửa , trong nhà chỉ còn lại Lâm Khả Tâm trố mắt đứng tại chỗ .

 Khoảng khắc cửa đóng lại , cô còn tưởng nhưtim đã nổ mạnh , lòng của cô như

 bị xé ra làm mảnh lớn , thật vắng vẻ , khó chịu không thôi.

 Cô vốn định nếu anh trả lời có kia cô sẽ không để ý những chuyện trước đây mà

 tiếp tục làm vợ của anh , hi vọng mỗi ngày sẽ tốt hơn , nhưng nếu anh đã nói

 không , kia cô liền cầu anh buông tha cô , đừng để cô càng thêm lún sâu .

 Nhưng đáp án kia coi nhưlà gì? Nhàm chán? Này tính là gì đây? Rốt cuộc anh có

 thích hay không? Vì sao trái tim của anh không ai bắt được?

 Bất quá , cô khẳng định được một điều tuyệt đối chính là anh thích Hách Sa Sa.
Phan_1
Phan_2
Phan_3
Phan_4
Phan_5
Phan_6
Phan_7
Phan_8
Phan_9
Phan_10
Phan_11
Phan_12
Phan_13
Phan_14
Phan_15
Phan_16
Phan_17
Phan_18
Phan_19
Phan_20
Phan_21
Phan_23
Phan_24
Phan_25
Phan_26
Phan_27
Phan_28
Phan_29
Phan_30
Phan_31
Phan_32
Phan_33 end
Phan_Gioi_thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .